* Bùi Văn Bồng
Biết mấy máu xương chỉ để "đánh và đàm"
Để lại tang thương giữa nhân gian...
Phố phường một thời chiến tích
Để lại tang thương giữa nhân gian...
Phố phường một thời chiến tích
hẽm phố năm xưa vươn mở cao tầng
bây giờ - đường Mậu Thân
Mậu Thân – hy sinh và sự sống
Mậu Thân – đạn bay bom dội
Mậu Thân – mù trời lửa khói
Mậu Thân – máu và nước mắt…
Thời gian theo chiếc kim điệp khúc của mặt trời
xa dần vào quá vãng
riêng ký ức Mậu Thân
mỗi ngày gần thêm
đằm sâu lòng người thành phố
Ông già sửa xe góc đường mới mở
từng cứu đồng đội trên mái tôn
khi ấy rực lửa phố phường
dập dồn trọng pháo
Máu đồng đội đầm đìa vai áo
địch chặn hết đường tải thương
đồng đội hy sinh
vẫn đứng thẳng
lưng tựa bức tường ôm súng…
Đã sang thập kỷ thứ năm
ánh chớp thời gian nhanh nháy mắt
biết bao cung bậc bổng trầm
vũ khí giấu trong gánh hàng rong
của bà già ngoại ô năm ấy
xuân ướp đầy hoa trái miệt vườn
Thành phố tạo một sức vươn
trước tầm nhìn thiên niên kỷ
ông già - người lính Mậu Thân năm xưa bình dị
mỉm cười nhìn chiếc xe dính đất bưng biền
nơi năm xưa máu đỏ trước thềm
hoa đã hẹn mùa xuân nở sớm
những bông hồng thắm đượm
ngậm nắng chiều tỏa hương
nước mắt ông già lăn theo ánh chiều buông
đèn cao áp bên đường
bừng sáng.
Cần Thơ, 1-2013
BVB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét