Nhân Kỷ niệm ngày báo chí VN (21/6)
* BÙI VĂN BỒNG
* Phố tôi có ông Ba Tam, người bán báo. Ông sống trung thực, vui tính,
và thanh thản với sự đủ ăn,
tính toán nhưng không chạy vạy đua tranh.
Ông mới ra đi ở tuổi ngoài sáu mươi.
Ông mới ra đi ở tuổi ngoài sáu mươi.
Bài thơ này tặng hương hồn ông!
NGƯỜI BÁN BÁO
Quầy báo bên đường gió hắt hiu
Người bán báo đã ra đi
Có thể khách hàng chưa đọc xong tờ báo
Một chuyến đi êm ái
Một chuyến đi không còn biến trải
Không còn lai rai ly rượu bên đường
Chuyến đi nhẹ như lông hường
Bất ngờ hơn lá rụng
Những tờ báo còn lại
Không ai bán ve chai
Không ai biến nó thành phế liệu
Gió lắt lay bụi chiều
Mưa cuối vụ ố vàng tờ báo
Sáng nào khách hàng cũng nhắc ông
Như thói quen đọc báo
Và ông còn hiển hiện
Giữa bao trăn trở đời thường
Không một dòng tên trên báo
Đâu còn mời mọc tiếng rao?
Có bài báo sống một ngày
Có bài báo dư âm trăm năm
Có tờ báo dàn trang hàng thế kỷ
Có bài báo dài thêm nhịt nhằng dị nghị
Có mẩu tin giá trị như chân lý…
Riêng người bán báo
Bất ngờ
lặng lẽ
ra đi.
B.V.B
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét