Sau hải trình dài 6 tháng, chiến hạm do đô đốc chỉ huy trở về căn cứ...
Như mọi lần, ông chuẩn bị công phu diễn văn tổng kết chuyến công tác. Bà đô đốc trẻ đẹp, diện váy ngắn, đón chồng 2 giờ trước lúc tàu cập bến.
Trước bữa liên hoan kết thúc hải trình, đô đốc đứng trên boong tầng trên, hùng hồn đọc bài diễn văn, bên cạnh là vợ ông. Sĩ quan và thủy thủy xếp hàng đứng nghe ở boong dưới.Như mọi lần, ông chuẩn bị công phu diễn văn tổng kết chuyến công tác. Bà đô đốc trẻ đẹp, diện váy ngắn, đón chồng 2 giờ trước lúc tàu cập bến.
Diễn văn chưa hết đoạn mở đầu, đô đốc bỗng phát hiện dấu hiệu lạ. Sĩ quan và thủy thủy thiếu tập trung, cứ hau háu nhìn bà đô đốc, rồi rỉ tai nhau khúc khích. Ông rút gọn bài diễn văn cho qua lệ, rồi mời tất cả vào tiệc. Riêng vợ chồng ông vào phòng ngủ, đóng chặt cửa. Lúc này, đô đốc mới vỡ lẽ vì sao lúc nãy đám lính mất tập trung: bà đô đốc không mặc quần lót.
Điên tiết, ông ký quyết định sa thải tất cả sĩ quan thuộc quyền. Nhận quyết định, ai cũng bất ngờ và bức xúc. Họ khởi kiện ra tòa. Tòa gửi trát báo đô đốc có đơn kiện. Đến lượt đô đốc bất ngờ và phát hoảng vì hậu quả từ hành động thiếu cân nhắc của mình. Đến đến gặp vị luật sư, cũng là bạn thân từ lâu, đô đốc nhờ giúp đỡ. Vị luật bóp trán trách: "Sao ông lại hồ đồ thế? Có điều luật nào cho phép chỉ huy sa thải sĩ quan thuộc quyền chỉ vì nhìn vợ chỉ huy? Gay rồi đây ông bạn già". Đô đốc bối rối: "Cả đời tôi chỉ nhờ anh mỗi việc này. Anh phải cố cứu tôi chứ". Luật sư an ủi, thôi, ông cứ về, tôi sẽ cố hết sức, nhưng không dám chắc thắng kiện đâu nhé".
Một tuần sau, luật sư điện đô đốc đến, hoan hỉ báo: "Thoát rồi, ông bạn già!". Rồi ông ung dung lấy cuốn Bộ luật Hàng hải dày cộp, cao hứng mở điều 61 ra đọc: "Trên tàu, người nào nhìn thấy vết nứt có khả năng rò rỉ nước mà không cấp báo chỉ huy thì tùy theo mức độ lỗi và hậu quả, nhẹ thì bị sa thải, nặng thì truy cứu hình sự".
Theo Võ Văn Tạo
---------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét