Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

> BAN NỘI CHÍNH TW - Bước khởi hành "mã đáo"

Câu nói rất thuận cho tiến trình đổi mới, cải tố
quan niệm về Thông tin -truyền thông đại chúng
Ban Nội Chính Trung ương chính thức đi vào hoạt động:

"Tôi tin ông Nguyễn Bá Thanh 

sẽ vượt qua khó khăn để thành công"

Thứ sáu 01/02/2013 06:28
(GDVN) - “Trong quá trình làm việc, nếu có phương pháp mềm dẻo mang tính nguyên tắc, kiên quyết thì sức ép nào cũng có thể xử lý được. Tôi tin đồng chí Nguyễn Bá Thanh sẽ vượt được qua những khó khăn…”, đại biểu QH Bùi Thị An chia sẻ.
Bắt đầu từ hôm nay, Ban Nội Chính Trung ương chính thức đi vào hoạt động, sự kiện này đang được rất nhiều người dân trên cả nước quan tâm chú ý. Trao đổi vớiGiáo dục Việt Nam về vấn đề này, bà Bùi Thị An – Đại biểu QH TP. Hà Nội chia sẻ: “Việc tái lập Ban Nội chính Trung ương là một sự cân nhắc rất cẩn trọng của Bộ Chính trị, của Ban Chấp hành Trung ương Đảng. Việc này đã đáp ứng mong muốn của dân nói chung cũng như ý muốn của Bộ Chính trị và Trung ương Đảng.

Bà Bùi Thị An - Đại biểu Quốc hội TP. Hà Nội (Ảnh: Đại đoàn kết)
Trong công tác quản lý nhà nước giai đoạn vừa qua, tuy có thu được nhiều thành tựu nhưng bên cạnh đó còn một số vấn đề tồn tại. Ban Nội chính Trung ương đã được tái lập với những chức năng rõ ràng làm cho mọi người không chỉ đối với các Đảng viên mà đối với nhân dân cả nước có một niềm tin rằng Ban sẽ có đóng góp tích cực trong quá trình phát triển đất nước và trước hết là trong quá trình nâng cao, củng cố vị thế và lòng tin của Đảng đối với dân”.
Nói về vị tân Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh, bà An cho biết: “Trong suốt quá trình làm việc, đồng chí Nguyễn Bá Thanh đã có công rất lớn đối với Đà Nẵng dù trong quá trình làm việc không thể tránh khỏi điều nọ điều kia.
Nhìn tổng thể thấy nhân dân Đà Nẵng ghi nhận sự đóng góp của đồng chí Nguyễn Bá Thanh: Bộ mặt TP. Đà Nẵng thay đổi, chất lượng cuộc sống của người dân được nâng cao và một loạt vấn đề liên quan đến sự phát triển của Đà Nẵng mang tính bền vững. Không những nhân dân Đà Nẵng mà những người qua lại Đà Nẵng cũng ghi nhận những sự thay đổi đó”.
Bày tỏ sự hy vọng vào ông Nguyễn Bá Thanh, bà An nói tiếp: “Tôi hy vọng đồng chí Nguyễn Bá Thanh với những kinh nghiệm trong đó bao gồm cả những thành công và cả sự va vấp trong quá trình lãnh đạo Nhân dân và Đảng bộ Đà Nẵng vững mạnh sẽ tiếp tục phát huy trên cương vị mới. Đó là người có bản lĩnh và sẽ thể hiện được khả năng của mình trong tầm vĩ mô hơn”.

Theo bà An, ông Nguyễn Bá Thanh cùng Ban Nội chính Trung ương sẽ gặp không ít khó khăn
Khi được hỏi về những thuận lợi của Ban Nội chính Trung ương khi được tái lập và tân Trưởng ban Nguyễn Bá Thanh trong bối cảnh hiện nay, bà Bùi Thị An cho rằng: “Thuận lợi lớn nhất dành cho đồng chí Nguyễn Bá Thanh cùng Ban Nội chính Trung ương là sự ủng hộ của toàn Đảng, toàn dân mà trước nhất là từ Bộ Chính trị và Trung ương Đảng. Thứ hai là những kinh nghiệm của vị tân Trường ban khi đã qua một giai đoạn dài lãnh đạo một địa phương không phải ít “gai góc” như Đà Nẵng, giúp Đà Nẵng phát triển khá vững chắc”.
Tuy nhiên, Bà An cũng cho rằng, trước vấn đề tham nhũng nghiêm trọng và công tác cán bộ có vấn đề khi đã có nhận định cho rằng 30% cán bộ “sáng cắp ô đi, tối cắp ô” về thì Ban Nội chính Trung ương sẽ gặp không ít khó khăn. “Đó là môi trường làm việc khi đồng chí Nguyễn Bá Thanh khi chuyển từ một địa phương (ở tầm nhỏ) ra Trung ương (ở tầm lớn hơn rất nhiều) với những đặc điểm khác hẳn nhau. Tất nhiên, với tầm nhìn của mình, đồng chí Nguyễn Bá Thanh sẽ phải cân nhắc rất nhiều khi ban hành những chủ trương trong quá trình lãnh đạo Ban Nội chính Trung ương.
Còn trong công tác phòng chống tham nhũng, đó là việc vô cùng cam go, khó khăn. Giặc ngoại xâm còn nhìn rõ hình thù, nhưng tham nhũng vẫn được ví như giặc nội xâm thì rất khó nhận biết và xử lý vì nó tồn tại ở ngay trong nội bộ của mình. Sự khó khăn trong công tác chống giặc nội xâm còn thể hiện ở chỗ, chính đồng chí ấy sẽ phải chống lại những cán bộ thoái hoá biến chất có chức, có quyền trong đó có thể có cả những người đồng chí của mình”.
Còn về những áp lực mà ông Nguyễn Bá Thanh có thể gặp phải trong quá trình làm việc, bà An nói: “Việc có sức ép là chắc chắn có và bất kỳ công việc nào cũng có sức ép. Chỉ có điều, nếu vì một mục tiêu trong sáng và vì lợi ích chung thì quan niệm về sức ép sẽ khác đi. Chỉ khi mục tiêu của mình không trong sáng, vụ lợi cá nhân không vì nhân dân, vì Đảng thì sức ép mới lớn đến mức khó có thể hoàn thành nhiệm vụ thôi. 
Trước đây, những người lĩnh ra trận dối diện với bom đạn, với cái chết thì sức ép cũng rất lớn chứ. Nhưng những người lính đó vẫn phơi phới lên đường đi cứu nước vì lý tưởng vì đất nước. Nên tôi nghĩ, trong quá trình làm việc, nếu có phương pháp mềm dẻo mang tính nguyên tắc, kiên quyết thì sức ép nào cũng có thể xử lý được. Tôi tin đồng chí Nguyễn Bá Thanh sẽ vượt được qua những khó khăn và sức ép để có thể tận dụng tốt những thuận lợi hoàn thành tốt nhiệm vụ trên cương vị mới”.
Hôm qua, 31/1, Ban Nội chính Trung ương tiếp nhận con người, cơ sở vật chất từ Văn phòng Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng (PCTN). Với hơn 80 nhân sự ban đầu, Ban Nội chính sẽ chính thức hoạt động, đầu tiên là với chức năng cơ quan thường trực của Ban Chỉ đạo Trung ương về PCTN, kể từ ngày Luật PCTN sửa đổi có hiệu lực 01/2. Việc tiếp nhận tổ chức, bộ máy, nhân sự từ Vụ Pháp luật và Vụ Nội chính - thuộc Văn phòng Trung ương - như quyết định của Bộ Chính trị đã đề ra, sẽ được triển khai sau đó.
Hồng Chính Quang
---------------------------------

> KHÔNG DỄ CHÚT NÀO !?


- Phát hiện ra là hốt liền, không nói nhiều!
- Cứ việc, thách đấy! Xem mẻo nào cắn cổ mèo nào? ! He...he....
* BA SÀM    
Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của Ban Nội chính TƯ cùng trưởng ban Nguyễn Bá Thanh, đánh dấu sự khởi đầu mới của một cuộc chiến kỳ lạ, bi hài nhất trong lịch sử đảng CSVN, 2 ngày trước khi nó tròn 83 tuổi. Nắm quyền lãnh đạo đất nước qua nhiều cuộc chiến, từ chống ngoại xâm cho tới chống chính đồng bào mình, những người bị coi là kẻ thù vì khác ý thức hệ cộng sản, vẫn chưa hết ngất ngây tự hào, tự sướng thì nó lại sa lầy vào cuộc chiến chống lại … mình.
                Cố che đậy trong hàng chục năm hòng tiếp tục tranh thủ lòng dân, ổn định đất nước, giờ đây khối ung thư di căn đã bục vỡ làm cho con bệnh – ĐCSVN – cũng phải ghê sợ chính mình. Nhân dân liệu có nên hy vọng và giúp nó tự chữa lành chứng bệnh nan y, hay là chỉ cần ngồi đó chỉ cho nó thấy không còn phương cách nào khác? Thử nghe qua vài thông tin vỉa hè để suy tính thêm:
                    Dường như có một cuộc vận động ngầm rất mạnh của các cựu chóp bu muốn sớm thay thế cả hai vị đang nắm hai cái ghế quyền lực nhất. Theo lập luận của họ, kẻ thì “tham ô của cải”, kẻ lại “tham ô thời gian, tâm trí toàn xã hội”, vậy thì dứt khoát phải cho nghỉ hết, thay thế bằng chàng “Triệu Tử Long” và bác “Tư Ếch”. Những cái tên nổi lên trong số các “cựu” tích cực cho giải pháp này, không làm ngạc nhiên mấy, đó là Nguyễn Văn An, Phan Diễn.
                     Nhưng không dễ chút nào khi mà các chiến hữu của “đ/c X” rất muốn vô hiệu hóa, cho “ngồi chơi xơi nước” hai viên quan văn, quan võ vừa mới được cất nhắc cho cuộc chiến với chính mình. Để “vô hiệu hóa” cũng có vài chiêu thức. Ví như nếu một nhân vật là người của “đ/c X” mà về cai quản Đà Nẵng thì … “Thôi rồi!“, cùng với kết luận thanh tra vừa qua, kể như sẽ khóa cứng chàng “Triệu Tử Long” trong chiếc ghế mới.
                    Trong tình thế giằng co đó, vai trò của Dân là rất quan trọng. Họ đang khát khao nhất quyền tự do, dân chủ, vừa là quyền cá nhân, vừa là sức mạnh để bảo vệ chủ quyền biển đảo đang bị xâm phạm nghiêm trọng.
                       Vậy ai trong số các vị đang ở những chiến tuyến ngầm kia có thể nhận ra và có khả năng nắm lấy thứ vũ khí mạnh nhất từ trong Dân? Muốn nắm được họ phải làm gì? Xin được bàn tiếp vào sáng mai.

> Tứ Tuyệt Hoa Đà Lạt




 * Bùi Văn Bồng
1- Hoa Bất Tử

Bên hồ Than Thở em bán hoa
Nắng đậu nụ môi thắm đậm đà
Riêng ánh mắt em thành bất tử
Gieo nhớ gợi thương du khách xa.

 2- Lan cẩm bào

Cẩm bào - màu áo năm xưa
Mà nàng công chúa như vừa qua đây
Bồi hồi mắt ngóng vầng mây
Nụ cười tiên nữ ửng say nắng chiều.

3 - Hiền dịu Mimôsa

Mi- mô - sa từ đâu em tới ...
Câu hát bay vời vợi trời mây
Dáng em hiền dịu đất này
Vàng êm sắc nắng những ngày vắng xa.

4- Mãn đình hồng

          Khẽ khàng gió vuốt cánh hoa
Để cho ai nhớ người xa quá chừng
          Gió xuân còn lạnh cuối rừng
Màu hoa rực lửa thắp bừng ngõ quen.

5- Cẩm tú cầu
              
            Kiếp trước cầu thủ đá banh
Em, mặc áo tím khung thành thủ gôn
             Vì ham vui ít nụ hôn
Nhớ đội bóng nữ gửi hồn vào hoa.
BVB

> CƯỜI CÁI COI _1

Mời bà con, anh em ta cười cái coi, 
xả stress cuối năm để dzui dzẻ ăn Tết !


Dzui dzẻ đến văng dép



Ối , có hai con ma!

Vòng 1 lý tưởng

Chưa gì mà sếp đã thấy sướng cái bụng

Ôi, sao chân trước của ta lại ngắn thế!

Cái đồ phản chủ !


Nhanh đến thế là cùng


Thử lửa


Không chia phần hả? Thì tao ăn cái tai mày!


Võ sĩ thua ...gà 


Tết đến rồi !

Pha phạm lỗi này chưa có trong luật

> Nghĩa trang chiều cuối năm


        * BÙI VĂN BỒNG
        Mẹ bồi hồi thắp nén hương
Khói hương càng mỏng sầu thương càng đầy
         Đường xưa xanh mát hàng cây
Chẳng còn đâu lối cỏ may về nhà
         Nẻo xưa con đã từng qua
Đã thành dự án người ta chiếm rồi 

        Vươn mây khách sạn lưng trời
Tường cao biệt thự giữa nơi ruộng vườn
         Mẹ không ra chợ bán buôn
Tuổi già hiu hắt ngồi buồn nhớ con

        Đạn bom hồn phách có còn
Mong con phù hộ nồi cơm cho đầy
        Những nơi còn thắp đèn cầy
Những miền lụt trắng chân mây suốt mùa
        Xóm nghèo phơ phất lá dừa
Trẻ đang độ tuổi mà chưa đến trường

        Độ trì cho những con đường
Nắng còn đỏ bụi mưa thường lầy trơn
        Độ trì tấm áo vai sờn
Còn bao giấc ngủ chờn vờn lo toan
        Những hồn chưa được giải oan
Những đời trong cảnh gian nan đói nghèo...

          Tayrun run, da nhăn nheo
Nén hương mẹ thắp thơm chiều nghĩa trang.
BVB

> TẬP TRUNG THẾ NÀO? DÂN CHỦ RA SAO?

Nhân kỷ niệm 83 năm
 thành lập Đảng CS Việt Nam

BÙI VĂN BỒNG   
Một cựu chiến binh ở quận Ninh Kiều, T.p Cần Thơ nói với tôi:
- Theo ông thì thực chất và giá trị nguyên tắc “Tập trung dân chủ” của Đảng là gì?
          Tôi nói:
- Đề ra nội dung và luận lý về cái nguyên tắc đó, thấy cũng hợp lý, cũng  thấy đúng. Nhưng, đó mới chỉ là câu chữ trong Điều lệ, còn thực hiện ra sao? Thực hiện được hay không? Hoặc lợi dụng nó để mưu chuyện khác lại là vấn đề cần đề cập đến.
          Ông ta nói:
- Thì đó, điều tôi muốn nói là đề ra nguyên tắc, nhưng có thực hiện nguyen tắc hay không, nói cho "kêu" rồi chỉ nằm trên giấy, không thực hiện. Vậy nguyên tắc cho ai, để làm gì? Giữ “nguyên” mãi vậy thì bị “tắc” là phải rồi.
Có lẽ cách phân tích từ ngữ của ông CCB này là phát hiện mới cho “Từ điển Đảng”. Nguyên tắc là cứ giữ "nguyên" sẽ bị "tắc", tức là đứng yên, không vận động, không thực hiện, không sáng tạo, rập khuôn, máy móc, công thức cứng đờ. Nó cũng giống như cái từ quyết liệt: Rõ ràng “quyết” rất mạnh, chém gió trên bục cứ phần phật, nhưng “quyết” rồi mà không làm được gì, bị “liệt” luôn, gọi là “quyết liệt”...
        Trở lại với nguyên tắc “Tập trung dân chủ”. Điều lệ Đảng ghi rõ: “Đảng là một tổ chức chặt chẽ, thống nhất ý chí và hành động, lấy tập trung dân chủ làm nguyên tắc tổ chức cơ bản, thực hiện tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, thương yêu đồng chí, kỷ luật nghiêm minh, đồng thời thực hiện các nguyên tắc: tự phê bình và phê bình, đoàn kết trên cơ sở Cương lĩnh chính trị và Điều lệ Đảng, gắn bó mật thiết với nhân dân, … Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền, tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân; dựa vào nhân dân để xây dựng Đảng; đoàn kết và lãnh đạo nhân dân tiến hành sự nghiệp cách mạng”.
          Để có Điều lệ Đảng, hoặc Nghị quyết, Trung ương Đảng có cả một bộ máy giúp việc, trợ lý, thư lý, nghiên cứu, tổng hợp…rất đông đảo. Người  soạn thảo ngồi tỉa tót từng chữ, luận bàn tập thể các nhà nghiên cứu đến nát nước nát cái, mới ra được Dự thảo Điều lệ, Nghị quyết…Rồi đưa ra toàn đảng góp ý, rồi đưa ra hội nghị bàn thảo, luận giải, tranh cãi. Thế mà, nói đúng, nói hay, nghe ra rất bài bản, nhưng lại không thực hiện chu đáo, hiệu quả kém, hoặc là né tránh, lờ đi không làm theo nguyên tắc, chưa nói đến những tai hại ngược chiều. Thực tế đó bộc lộ qua mấy điểm sau:
           Thứ nhất, người soạn thảo cứ soạn thảo, người nghiên cứu cứ nghiên cứu, người đem thuyết giảng cứ thuyết giảng, nhưng người có ghế, có chức danh đứng ra chịu trách nhiệm lãnh đạo, điều hành lại làm theo ý của cá nhân. Họ bỏ qua các nguyên tắc, thậm chí không thuộc điều lệ, không hiểu thấu đáo nội dung và cách thực hiện theo nguyên tắc đó là gì? Thử làm cuộc kiểm tra vấn đáp các vị lãnh đạo từ Trung ương đến địa phương về điều lệ Đảng, chắc chắn nhiều vị điểm dưới trung bình, thậm chí điểm không.
         Thứ hai, nói “tập trung dân chủ” nhưng chỉ nặng về tập trung, còn dân chủ thường bị xem nhẹ, bị bỏ qua, phớt lờ. Tập trung và lãnh đạo tập thể quyền lực dồn cho một nhóm không khéo trở thành “Trung ương tập quyền”. Phân công cá nhân phụ trách, không khéo trở thành “quân chủ chuyên chế”, sinh ra độc đoán chuyên quyền, lộng hành. Những lãnh đạo cộng sản độc tài cũng nhờ lợi dụng cái nguyên tắc không thành Luật ấy mà ra.
            Thứ ba, tập trung cái gì? Dân chủ ra sao? Làm thế nào để thực sự phát huy dân chủ trong Đảng, mới là khó. Thông thường, Ban thường vụ phần nhiều chờ Bí thư quyết; đến Ban chấp hành lại chờ Ban thường vụ quyết;  đảng viên chờ Ban chấp hành, chờ Bí thư quyết… cứ cái quy định kiểu chơi cò Đô-mi-nô ấy mà làm, quen rồi, thành nếp. Suy cho cùng, mọi sự đều theo ý ông Bí thư là cao nhất, to nhất. 
             Thứ bốn, nếu theo nguyên tắc đó, diễn ra quy định “thiểu số phục tùng đa số” lại là lợi bất cập hại, nhiều khi lại rất nguy. Bởi, nếu phần nhiều tập thể đó là đảng viên tốt, không bị suy thoái, ít hoặc không có tham nhũng tiêu cực, thì cái “đa số” đó là thuận, là cơ sở cho sự phát triển theo hướng đúng, chất lượng. Nhưng, nếu tập thể (cấp ủy, ban chấp hành) lại rơi vào thực trạng “một bộ phận không nhỏ” thoái hóa, biến chất, tham nhũng, tiêu cực, thì cái “đa số phiếu” ấy chắc chắn là ủng hộ tham nhũng, ủng hộ sai phạm, truy dẹp hạ bệ, kỷ luật người trung thực thẳng thắn. Quan niệm "tôi bỏ phiếu cho ông, tức là cũng tự bỏ phiếu cho tôi, ta với nhau, hòa cả làng". Đó là cái nguy làm mầm cho sinh biến.
           Thứ năm, tập trung không ra tập trung, dân chủ không ra dân chủ, mọi sự do một nhóm, một ê-kíp kéo bè kết cánh với nhau nắm mọi quyền hành, thông đống với nhau rồi “quyết”, không cần "nghị", đưa ra chi bộ, đảng bộ, hội nghị, đại hội chẳng qua chỉ là một động tác hợp thức hóa mà thôi. Nghĩa là một thứ hình thức gọi là có dân chủ, nhưng là thứ “dân chủ giả hiệu”. Nhân sự, nhận định, đánh giá khen hoặc kỷ luật ai đã có ấn định trước cả rồi. Đảng viên muốn có ý kiến phản đối cũng coi như thiểu số lạc lõng. Trong thực tế, có đa số sai nhưng được coi là chân lý, thiểu số đúng lại bị coi là phi lý. Đánh tráo khái niệm, dưới lừa trên, trên thả cho dưới được quyền tự tung tự tác cũng do đó mà phát sinh. Rất cần cảnh giác với những tráo trở khi vận dụng nguyên tắc này.
           Đó là 5 điểm yếu chí tử trong nguyên tắc “Tập trung dân chủ” của Đảng ta hiện nay.
            Khi mà do trình độ nhận thức vận dụng sai nguyên tắc “tập trung dân chủ” của Đảng thì mất uy tín lãnh đạo của Đảng, mất đoàn kết trong Đảng. Nhưng nếu do cố ý lợi dụng nguyên tắc này để vụ lợi cho cá nhân, phe nhóm hoặc phản bội tiếp tay cho kẻ thù thì hậu họa lớn vô cùng, thậm chí mất nước. Về thực trạng này, bài học Đông Âu và Liên Xô rất rõ. 
          Làm sai hoặc thiếu sự kết hợp đồng bộ, vận dụng không đầy đủ nguyên tắc này trước hết là bị mất lòng dân, nó sẽ làm rệu rã bộ máy chính quyền, làm băng hoại đạo đức, làm đảo lộn giá trị xã hội dưới một vỏ bọc khá kiên cố là chấp hành nguyên tắc Đảng! Sự núp bóng này làm gia tăng quyền lực Nhà nước, tạo cớ cho Chính phủ lộng hành, lấy vỏ bọc dựa trên nguyên tắc Đảng phủ nhận pháp luật Nhà nước, bẻ cong cán cân công lý, đàn áp dân chủ, mặc nhiên lại trở thành vô nguyên tắc. 
              Nguyên tắc tập trung dân chủ chỉ có thể phát huy được tác dụng theo đúng nghĩa của nó khi mà các đảng viên trong sạch, lành mạnh trong tổ chức đảng chiếm đa số. Còn khi suy thoái, biến chất, tham nhũng đã trở thành "bộ phận lớn" thì càng thực hiện nguyên tắc này càng mất dần đảng viên tốt, tụ đông thêm những người không đủ tư cách trong đảng, dẫn đến đảng "tự diễn biến" đi đến tiêu vong không gì cứu nổi. Đảng mất quyền lãnh đạo do mục ruỗng từ bên trong, đừng đổ thừa cho một "thế lực thù địch" nào khác để che giấu cái yếu, cái xấu, thứ bệnh ung thư của mình! Bỏ qua dân chủ, tập trung sai nguyên tắc dẫn tới độc quyền lãnh đạo, độc đoán khi ra nghị quyết, người đứng đầu mang nặng chủ nghĩa cá nhân, tự biến thành chủ nghĩa toàn trị, có "quyền sinh quyền sát", “yêu nên tốt, ghét nên xấu” thì rất dễ áp đặt ý kiến riêng của mình khi đề bạt những cán bộ chưa đảm bảo tiêu chuẩn, thậm chí cả những phần tử cơ hội. Đó cũng là hậu quả năng tập trung, coi nhẹ hoặc vứt đi dân chủ!
             Cho nên, nguyên tắc xuyên suốt và nền tảng xây dựng đảng này  chi phối đến mọi hoạt động của Đảng, từ lãnh đạo, chỉ đạo đến quan rlý, điều hành, kể cả công tác tổ chức cán bộ, kiểm tra Đảng, kỷ luật trong đảng. Vô hình trung, chính nguyên tắc tưởng như là “duy trì kỷ cương” lại  tạo ra những kẻ hở “vốn có” cho những hành động cố tình vi phạm quyền dân chủ, độc đoán chuyên quyền, là cơ hội rộng đường cho nạn tiêu cực, tham nhũng sinh sôi, phát triển. Đây là sự nguy hại tự sinh, tự phát như thứ dịch bệnh tiềm ẩn từ lục phủ ngũ tạng ngay trong chính cơ thể một Đảng cầm quyền.
BVB 

> "Tôn trọng dân chủ sẽ phát huy giám sát"


(Dân Việt) - Đó là suy nghĩ, trăn trở của nguyên Chủ tịch Ủy ban T.Ư Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam Phạm Thế Duyệt khi góp ý vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Ngày 18.1, tại phiên bế mạc Hội nghị lần thứ 5 Ủy ban T.Ư MTTQ Việt Nam (khóa 7), trao đổi với báo chí bên lề Hội nghị, ông Phạm Thế Duyệt nhấn mạnh, mong muốn của nhân dân là làm cho Đảng vững mạnh để lãnh đạo đất nước, Đảng lãnh đạo phải quán triệt được tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh về dân chủ; Đảng lãnh đạo để phát huy dân chủ mà thông qua sự đồng tình, ủng hộ của người dân. "Trên mọi khía cạnh, tôi cho rằng phải coi trọng phát huy dân chủ đúng mức"- ông Duyệt khẳng định.
Người Hà Nhì ở Mường Tè (Lai Châu) đi bầu cử quốc hội khóa XIII.
Về vấn đề Nhà nước quản lý, nguyên Chủ tịch Ủy ban T.Ư MTTQ VN cho biết, trong thực tế, vai trò quản lý của Nhà nước phải rõ ràng, mạnh mẽ hơn, thể hiện quyền lực tập trung để đại diện cho nhân dân với 3 cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp.
Bên cạnh đó, ông Duyệt cũng nêu ra những tồn tại cần khắc phục. "Nói Quốc hội là cơ quan đại diện cho quyền lực cao nhất của nhân dân là đúng. Nhưng Quốc hội cũng là của Nhà nước, vì là cơ quan lập pháp. Do vậy, muốn lắng nghe ý kiến các tầng lớp nhân dân, chỉ có thể dựa vào MTTQ. Từ trước đến nay, có nhiều việc Đảng và Nhà nước đã dựa vào MTTQ.
Ví dụ như giới thiệu đại biểu từ tỉnh đến T.Ư, số lượng bao nhiêu người vào Quốc hội đều là do Mặt trận giới thiệu, kể cả từ hiệp thương khu dân cư đến hình thành danh sách. Tất nhiên cơ quan bầu cử có quyền xem xét cuối cùng, nhưng đại diện cho dân, tiếng nói của dân, đánh giá của dân là phải thông qua MTTQ. Do đó, cần làm rõ vấn đề này trong Hiến pháp"- ông Duyệt nhấn mạnh.
Về vấn đề quy định giám sát và phản biện của MTTQ VN chưa được nêu trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, ông Duyệt đánh giá, dân chủ với giám sát là một, nếu tôn trọng dân chủ thì càng phát huy được hoạt động giám sát, nếu không coi trọng dân chủ thì giám sát và phản biện sẽ không có tác dụng.
Tọa đàm trực tuyến về lấy ý kiến góp ý sửa đổi Hiến pháp
Ngày 23.1, Cổng Thông tin điện tử Chính phủ sẽ tổ chức tọa đàm trực tuyến nhằm cung cấp thông tin để các tầng lớp nhân dân tham gia đóng góp ý kiến vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992. Tham dự buổi tọa đàm có đại diện Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Bộ Tư pháp, Hội Luật gia Việt Nam nhằm cung cấp thêm những thông tin cụ thể về đợt sinh hoạt chính trị quan trọng này.Các khách mời sẽ trao đổi một số vấn đề cụ thể liên quan đến việc góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 như những điểm mới trong dự thảo; đề xuất phân định rõ ràng 3 quyền hành pháp, tư pháp, lập pháp; làm thế nào để việc lấy ý kiến người dân không phải là hình thức, nhất là đối với bộ phận dân cư sống ở vùng sâu, vùng xa và các nhóm yếu thế trong xã hội.

> Sau "lột xác" mới thành mỹ nhân


Không thể phủ nhận những nét đẹp sẵn có tuy nhiên các Sao Việt ngày càng biết chăm chút cho nhan sắc của mình khiến họ dường như 'lột xác' (mỹ viện) hoàn toàn theo thời gian.


               Cùng ngắm những hình ảnh xưa và nay để thấy rõ các mỹ nhân Việt xinh đẹp hơn hẳn như thế nào sau khi  đã chịu khó "lột xác" nhé:


Á hậu Ngọc Oanh


Minh Hằng


Thanh  Hằng


Mỹ Tâm


Hồ Ngọc Hà


Hoa hậu Ngọc Hân


Hoa hậu Mai Phương Thuý


Ngọc Trinh


Ngô Thanh Vân


Hoàng Thuỳ


Tăng Thanh Hà

Theo 2sa

> Khí phách DƯƠNG NỘI


...  Thằng cha phát loa (Video 1): "... Không phải thế, nhưng bây giờ là..., chúng tôi đến đây là...; thưa bà con là..., vẫn đề nó là...." .> he ..he...lố bịch quá!

> Là cướp đất của dân, chứ còn lắp bắp gì nữa?

Nóng: 13h25′ – 1 CTV gửi tin:9h30 sáng nay, ngày 31-1 chính quyền phường Dương Nội đề nghị quận Hà Đông ra quân đàn áp dân giữ đất. Lực lượng hơn 200 gồm dân phòng, đầu gấu, công an, thanh tra giao thông. Sau gần 1 tiếng với trống kẻng, hỏa công, phân thối thì lực lượng đàn áp đã tháo chạy“.

16h10′ – “Tin 16h Cũng trong chiều nay tại một địa điểm khác tại Dương Nội, trước sự phản công mạnh mẽ của bà con Dương Nội, một công an trong đoàn đàn áp đã bị thương phải đi cấp cứu.”
16h20′ – Nhiều đoạn video đã được CTV ghi lại và gửi đến:

 +Video 1; + Video 2; + Video 3; + Video 4;  …
(Theo TTXVH (31/01/2013)

-------------------------

             Video này: KHÓI LỬA DƯƠNG NỘI _ Những hình ảnh trong clip dưới đây cho thấy cuộc đấu tranh sinh tử của bà con giữ đất. Nếu biết đó là cuộc đấu tranh trong tuyệt vọng, sẽ ít ai cầm được nước mắt. 


  ( caunhattan / quechoa)
------------------------------------------------------------------//

> Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu “Made in China” (Phần 1)


Khi mọi người mua những sản phẩm giá rẻ “Made in China” (sản xuất tại Trung Quốc), như quần áo, đồ dùng hàng ngày, hay đồ trang trí ngày lễ, họ hầu như không biết có rất nhiều sản phẩm trong đó được làm trong các nhà tù và trại lao động Trung Quốc, và đằng sau những sản phẩm này là những câu chuyện chưa kể thấm đầy máu và nước mắt.
1. Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương sản xuất áo khoác trượt tuyết trẻ em để xuất khẩu sang Đức
Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương ở tỉnh Liêu ninh đã ép các học viên Pháp Luân Công và nhiều tù nhân khác lao động nặng nhọc để kiếm tiền cho nhà tù.
 Nhà tù này tập trung chủ yếu vào sản xuất quần áo, và đa phần sản phẩm là để xuất khẩu. Khoảng 33 học viên nam đã bị giam riêng biệt ở gần 20 khu giam giữ. Để “chuyển hóa” học viên, lính canh không chỉ tra tấn học viên, mà còn ép họ may quần áo với cường độ cao. Nếu một học viên có sức khỏe yếu (do bị bức hại), không đủ để vào dây chuyền sản xuất, thì người đó vẫn bị ép phải làm các việc như cắt vải. Trong số những sản phẩm lao động cưỡng bức là áo khoác trượt tuyết trẻ em được xuất khẩu sang Đức và đồ trang trí “người Tuyết” trong dịp Giáng sinh.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 1) - Tin180.com (Ảnh 1)
Bao bì đóng gói áo khoác trượt tuyết bé gái được xuất khẩu sang Đức
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 1) - Tin180.com (Ảnh 2)
Nhãn hiệu và thông tin sản phẩm của áo khoác trượt tuyết bé gái
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 1) - Tin180.com (Ảnh 3)
Thông tin sản phẩm của áo khoác trượt tuyết bé gái
Máu và nước mắt đằng sau  nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 1) - Tin180.com (Ảnh 4)
Đồ trang trí “người Tuyết” trang trí Giáng sinh
Đơn vị sản xuất của Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương được gọi là Công ty TNHH Trang phục Trung Tế Thẩm Dương. Nguyên đại diện hợp pháp cho công ty là Lưu Quốc Sơn. Ông Lưu đã chuyển sang làm Chính ủy nhà tù năm 2012, là vị trí ông ta nhận trách nhiệm bức hại các học viên Pháp Luân Công. Người đại diện hợp pháp mới của công ty này có họ là Đinh.
Chính quyền tại Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương đã áp dụng nhiều hình thức tra tấn lên học viên Pháp Luân Công để “chuyển hóa” họ. Trưởng nhà tù Vương Bân, Chính ủy Lưu Quốc Sơn, quản giáo trưởng của nhà tù Khâu Quốc Bân đã trực tiếp chỉ đạo để chắc chắn những tội ác này được tiến hành.
Nhiều học viên bị đánh đập tàn bạo, bị trói vào ghế sắt, và bị cấm ăn, uống, ngủ, dùng nhà vệ sinh trong nhiều ngày. Những kẻ bức hại đã dội nước lên học viên và sốc điện họ bằng dùi cui có điện thế lên đến hàng chục nghìn vôn. Nếu người học viên bị ngất, lính canh sẽ dội nước lạnh lên đầu để đánh thức người đó dậy, và sau đó tiếp tục tra tấn. Trong suốt mùa hè, họ đặt hai hoặc ba lò sưởi quanh các học viên để “nướng” họ. Sau khi tra tấn, các học viên thường bị chóng mặt, và người họ có đầy những vết thâm tím.
Trưởng nhà tù Vương Bân và Chính ủy Lưu Quốc Sơn thường hỏi lính canh: “Tại sao ông ta lại chưa bị chuyển hóa?”, qua đó thúc giục tăng cường tra tấn lên các học viên. Ông Quách Xuân Tán, một học viên khoảng 50 tuổi, đã bị sốc điện bằng dùi cui điện đến mức người ông có đầy những vết cắt và thâm tím. Có ba lỗ thủng do bị bỏng ở trên cổ tay phải của ông. Phần lưng của ông cũng có đầy những vết giộp sau khi họ đắp lên người ông những bao đổ đầy nước sôi.
Các học viên bị tra tấn tàn bạo bao gồm: Lý Thượng Tư, Tôn Vĩnh Hằng, Dương Thụy Hoa, Cảnh Xuân Long, Chu Trường Minh, Trương Kim Sinh, Trương Đức, Cao Phượng Sơn, Hoàng Cương, Lý Hồng Quân, Trâu Tích Lệnh, Úy Chí Nghĩa, Mạnh Hoa, Xa Hoàn Vũ, Trương Cung Hoa, và Quách Xuân Tán.
Sau khi bị ngược đãi, các học viên buộc phải làm việc khi bị chấn thương.
Nhãn hiệu áo khoác trượt tuyết “Crivit” của trẻ em được sản xuất ở khu giam giữ số 04 vào năm 2011; việc sản xuất bao gồm chuẩn bị nguyên liệu, cắt, may, hoàn thiện, và đóng gói. Học viên Tôn Vĩnh Hằng, ở Hải Thành, bị giam tại khu giam giữ số 04. Trước đây ông Tôn phục vụ trong quân đội và sau đó đã phục viên. Ông bị ngược đãi một thời gian dài tại Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương vì tu luyện Pháp Luân Công. Ông đã bị đưa vào một căn phòng không có video giám sát, bị trói vào ghế sắt và bị đánh. Lính canh đã “nướng” mặt và hai mắt ông bằng đèn có điện thế cao, ngoài ra họ còn không cho ông nhắm mắt trong nhiều giờ. Sau khi bị bức hại, ông Tôn buộc phải đi lao động nặng nhọc. Ông làm việc từ 06 giờ sáng đến 09 giờ tối, và đôi khi còn muộn hơn. Có lúc ông Tôn còn phải làm việc 15 tiếng không nghỉ, xếp vải, đặt chúng theo thứ tự, và cắt các cây vải bằng kéo điện.
Nhà tù số 01 thành phố Thẩm Dương vẫn buộc các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân khác sản xuất đồ may mặc để xuất khẩu dưới các nhãn hiệu khác nhau.
2. Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh – Một nhà máy bất hợp pháp
Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh tra tấn các học viên Pháp Luân Công nhằm nỗ lực buộc họ từ bỏ niềm tin của mình. Hơn mười học viên đã bị bức hại đến chết ở nhà tù này. Người ở nhà tù cũng ép các học viên và các tù nhân khác đi lao động khổ sai. Cơ sở này có một xưởng may, một xưởng sản xuất giấy, và một xưởng sản xuất đồ mỹ phẩm (dây chuyền đóng chai), cùng những thứ khác. Đó là một nhà máy quy mô lớn và bất hợp pháp.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 1) - Tin180.com (Ảnh 5)
Những sản phẩm được làm bởi lao động khổ sai từ nhà tù nữ Liêu Ninh: Bộ chăm sóc da Aglaia (2011, sản xuất tại đội số 04, khu giam giữ số 10 của nhà tù)
Khu giam giữ số 10 ở nhà tù không chỉ sản xuất đồ may mặc, mà còn sản xuất mỹ phẩm. Những sản phẩm này được sản xuất theo dây chuyền: đổ đầy, đóng nắp, in mã vạch, đóng hộp, dán nhãn, niêm phong, đóng gói, và lưu trữ kho. Những sản phẩm này được làm bởi đội số 04 thuộc khu giam giữ số 10 của nhà tù. Có khoảng 60 người trong đội số 04, bao gồm các học viên Pháp Luân Công. Lính canh ra lệnh mỗi tù nhân phải sản xuất ít nhất 10.000 chai (hoặc 30.000 – 40.000 chai nhỏ) mỗi ngày. Cả 60 người đều phải ăn ngay tại xưởng, và họ phải hoàn thành việc ăn uống trong vòng năm phút. Phòng vệ sinh chỉ giới hạn mở hai đến ba lần mỗi ngày.
Từ năm 2009 đến năm 2011, các học viên Vương Bội Dung, Vương Thục Hiền, Lý Ngọc Hoa và Thiệu Trường Hoa bị ép phải sản xuất mỹ phẩm Aglaia. Đới Tĩnh, Trưởng khu giam giữ số 10, và nhiều lính canh khác đã xúi giục Hồ Thu Hà, Vương Mẫn cùng nhiều người khác lăng mạ và đánh đập các học viên.
Bà Vương Thục Hiền thường bị mắng chửi ở xưởng. Bà Lý Ngọc Hoa bị giam ở phòng nhỏ trong 15 ngày vì bà nói với những người khác về Pháp Luân Công. Bà Hoắc Tú Cần đã bày tỏ rằng tu luyện Pháp Luân Công vô tội, và từ chối đi lao động khổ sai. Lính canh đã xúi giục tù nhân đánh đập và lăng mạ bà, không cho bà ngủ vào buổi đêm, và phê phán bà trong các cuộc họp. Vào mùa đông năm 2010, lính canh đã đưa bà Hoắc đến xưởng Aglaia và nhốt bà trong một phòng nhỏ, không có máy sưởi, bên cạnh phòng vệ sinh của xưởng. Bà Hoắc bị nhốt ở đó từ 06 giờ 40 phút sáng đến 07 giờ tối hàng ngày. Bà gần như bị lạnh cóng trong cả mùa đông, và huyết áp của bà tăng lên hơn 200 mmHg. Bà đã ở trong tình trạng nguy kịch trước khi được bảo lãnh để chữa bệnh.
[còn tiếp]
((theo vn.minghui)
------------------

Máu và nước mắt 

đằng sau nhãn hiệu “Made in China” (Phần 2)


Khi mọi người mua những sản phẩm giá rẻ “Made in China” (sản xuất tại Trung Quốc), như quần áo, đồ dùng hàng ngày, hay đồ trang trí ngày lễ, họ hầu như không biết có rất nhiều sản phẩm trong đó được làm trong các nhà tù và trại lao động Trung Quốc, và đằng sau những sản phẩm này là những câu chuyện chưa kể thấm đầy máu và nước mắt.
Tại Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh, tiền thưởng cho các lính canh gắn liền với sản lượng. Do đó, lính canh ở từng khu giam giữ đều cố gắng hết sức để bắt các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân khác làm việc vất vả hơn. Nguyên liệu của nhiều sản phẩm ở các trại lao động đều rất độc hại, và điều kiện làm việc rất tồi tàn. Lấy ví dụ, khi các tù nhân sản xuất giẻ lau sàn, họ làm việc mà không cần rửa tay. Họ có thể vừa đi vệ sinh xong hay bị bệnh truyền nhiễm. Tuy nhiên, họ vẫn sản xuất các túi tăm, đũa, và túi đựng bánh mỳ suốt cả ngày.
Dưới đây là một phần danh sách các sản phẩm của trại lao động được sản xuất ở Nhà nữ tỉnh Liêu Ninh trong những năm gần đây:
Hộp đựng bánh ngọt, túi đựng bánh mỳ và hộp bánh hamburger Hảo Lợi Lai ("Holiland"), được sản xuất cho Công ty thực phẩm Đào Lý ở thành phố Thẩm Dương. Các Hộp đựng thực phẩm, thuốc, giầy, và đồ mỹ phẩm được sản xuất cho các thương hiệu khác.
Dòng sản phẩm quần áo quân đội "Vinh Phát" cho Nhà máy may mặc Vinh Phát ở tỉnh Cát Lâm. Nhà tù chủ yếu sản xuất nhiều loại đồng phục công an, áo mưa quân đội, và áo khoác vải mặc mùa đông khác nhau.
Quần áo cho Công ty Phi Long (tên Trung Quốc của một công ty Nhật Bản) để xuất khẩu sang Nhật và Hàn Quốc. Quần Phi Long được sản xuất cho nam giới.
Quần áo xuất khẩu cho Công ty trang phục Bách Gia Hảo ở Thượng Hải. Tên nhãn hàng là Basic House.
Giẻ lau sàn cho Công ty Thiên Khiết ở thành phố Thẩm Dương. Công ty TNHH Sản phẩm Chăm sóc Sức khỏe Thiên Khiết Thẩm Dương xuất khẩu các sản phẩm đến Mỹ, châu Âu, Israel, Úc, Hàn Quốc, và các nước khác.
Quần áo xuất khẩu cho Tập đoàn May mặc Quảng Lâm Liêu Dương. Quần áo của Quảng Lâm xuất khẩu sang Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông, Panama, Mỹ, Vương quốc Anh, và Canada.
Xưởng trang phục Ngân Hà Phủ Thuận gia công hàng may mặc cho thị trường Nhật Bản và Hàn Quốc. Công ty này có địa chỉ ở số 11 Tây Đường Lôi Phong, quận Vọng Hoa, thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh.
Nhà tù cũng sản xuất nhiều loại quần áo lót. Nó cũng sản xuất quần áo xuất khẩu cho Công ty Ngoại thương Đại Liên và Công ty Ngoại thương Đan Đông.
Khu giam số 10 sản xuất quần áo cho Công ty TNHH Trang phục Trung Hòa Thẩm Dương. Quản lý của công ty ở nhà tù có họ là Vương. Khu giam số 10 cũng gia công cho Nhà máy trang phục Dụ Hâm Đan Đông. Quản lý công ty này có họ là Tưởng.
Thương hiệu quần "Bangbang" của Tập đoàn may mặc Anna Thẩm Dương xuất khẩu sang Hàn Quốc, Nhật Bản, Châu Âu và châu Mỹ.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 2) - Tin180.com (Ảnh 1)
Dương Lỵ, Giám đốc Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh. Bà ta đã ký một thỏa thuận với Tập đoàn may mặc Anna Thẩm Dương (ảnh trên mạng)
3. Câu chuyện của hai học viên Pháp Luân Công
Trại lao động cưỡng bức Long Sơn Thẩm Dương là nơi giam giữ và bức hại các học viên nữ Pháp Luân Công. Trại lao động ép buộc các học viên và các tù nhân khác sản xuất đồ xuất khẩu như nến và các chuỗi vòng cổ thủ công. Hàng ngày, các tù nhân phải làm việc hơn 15 tiếng. Nguyên liệu để sản xuất bốc lên mùi hăng hắc gây độc hại cho con người. Ngay cả khi những đồ vật này được sản xuất ở Trung Quốc, thì bao đựng nến màu này lại được ghi "Made in Thailand." (sản xuất tại Thái Lan)
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 2) - Tin180.com (Ảnh 2)
Sản phẩm của Trại lao động cưỡng bức Long Sơn Thẩm Dương: nến màu
Bà Nhậm Thục Kiệt là một chủ một cửa hàng may mặc nhỏ ở chợ Đông Hồ ở quận Vu Hồng, thành phố Thẩm Dương. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998, và đã trở thành một người khỏe mạnh, ngay thẳng, lạc quan, và là người tốt. Khách hàng và bạn hàng ở chợ đều xem bà là một người tốt. Tháng 05 năm 2002, bà Nhậm bị bắt và bị kết án ba năm ở trại lao động vì phát tài liệu giảng rõ sự thật. Ở trại lao động cưỡng bức Long Sơn Thẩm Dương, vì bà cự tuyệt từ bỏ tín ngưỡng vào Pháp Luân Công, bà đã bị đánh thậm tệ và bị ép lao động khổ sai.
Trong một đoạn băng video trên trang web Minh Huệ, bà Nhậm đã kể lại: "Chúng tôi phải khởi hành 06 giờ 30 sáng để ăn sáng và đến điểm lao động lúc 07 giờ sáng. Nó nằm trên tầng ba. Mỗi một thùng đựng sáp nặng ít nhất 20 cân. Những thùng này giống như những thùng chứa bia. Chúng đựng đầy sáp. Hàng ngày, chúng tôi phải bê những thùng này lên xuống cầu thang. Một ngày kia tôi đã phát khóc vì mệt. Tôi đã mang 40 thùng đựng sáp!"
"Trung bình, hàng ngày tôi phải làm việc đến tận 10 giờ 30 tối. Không có giờ nghỉ ăn trưa. Thậm chí nếu bạn ăn trưa vào giữa ngày, bạn sẽ phải làm việc thêm vào buổi đêm. Thực tế là mỗi khi chúng tôi nghỉ, chúng tôi đều phải làm việc lâu hơn để bù lại. Khi thời gian làm bị kéo dài, thì đừng nói là 10 giờ 30 tối. Đôi khi chúng tôi thậm chí nghỉ vào lúc nửa đêm. Điều đó tiếp diễn hàng ngày, không chỉ là một hoặc hai ngày. Cường độ lao động ở đây rất nặng, không nói là chúng tôi có quá ít thời gian để ăn mà chúng tôi phải dừng ăn ngay cả khi vẫn đói. Chúng tôi không có bất kỳ thời gian nghỉ hay tự do. Trong tâm trí chúng tôi chỉ có lao động, và lao động."
Bà Nhậm đã qua đời vào ngày 01 tháng 09 năm 2005 ở tuổi 42, để lại đứa con trai đang tuổi thiếu niên.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 2) - Tin180.com (Ảnh 3)
Học viên Pháp Luân Công, bà Nhậm Thục Kiệt và con trai
Trại lao động cưỡng bức Trương Sỹ Thẩm Dương là nơi giam giữ các nam học viên Pháp Luân Công. Những đồ sản xuất ở đây bao gồm lược, đũa, lông mi giả, vỉ nướng, bóng đèn neon, và nhiều thứ khác. Trại lao động kết hợp với Công ty TNHH Đá quý Hải Uy Thẩm Dương để sản xuất lược. Sản phẩm này được xuất khẩu sang hơn 10 nước, gồm có Nhật Bản, Mỹ, và nhiều nước châu Âu. Công ty Hải Uy cung cấp vật liệu và bộ phận lắp ráp. Trại lao động cưỡng bức Trương Sỹ ép các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân khác làm phần đầu và hộp đựng lược. Khói bốc lên từ hồ dán hộp có mùi không tốt cho hệ hô hấp, ngoài ra, nhiều vật liệu sản xuất khác gây độc hại cho con người.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 2) - Tin180.com (Ảnh 4)
Học viên Pháp Luân Công, ông Lý Hiệu Nguyên
Ông Lý Hiệu Nguyên là một kỹ sư ưu tú tại Nhà máy khuôn số 01 thuộc Tổng công ty máy bay Thẩm Dương (the Shenyang Aircraft Cooperation – SAC). Ông đều được đồng nghiệp kính trọng. Tuy nhiên, trước Tết Âm lịch 2002, ông đã bị bắt đến Trại lao động cưỡng bức Trương Sỹ Thẩm Dương.
Tại đây, ông Lý đã trải qua các tra tấn như bị lột trần, treo lên lồng sắt và đánh đập tàn bạo, sốc điện bằng dùi cui điện, và bị làm lạnh cứng trong phòng băng. Vì ông kiên trì niềm tin vào "Chân – Thiện – Nhẫn", do đó công an đã giam giữ, kết án và bắt ông lao động khổ sai .
Vào ngày 25 tháng 04 năm 2012, ông Lý từ chối tham gia lao động cưỡng bức. Lính canh Dương Thụ và các tù nhân đã sốc điện ông với dùi cui điện 120.000 vôn. Ông còn bị đánh đập tàn bạo và bị cấm ngủ. Việc tra tấn đã kéo dài trong bốn ngày. Khắp người ông Lý đầy vết thâm tím và sưng phồng. Ông không thể đi lại và phải dùng ghế đặc biệt khi đi vệ sinh. Trong tháng 05 và tháng 06, ông Lý đã bí mật bị chuyển đến Trại lao động cưỡng bức Quan Sơn Liêu Ninh, nơi ông đã qua đời vì bức hại vào ngày 09 tháng 11 năm 2003. Năm đó ông 46 tuổi.
Ở nhiều nhà tù và trại lao động ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công đồng thời bị tẩy não và lao động nô dịch. Những sản phẩm được làm từ lao động khổ sai ở Trại lao động cưỡng bức Mã Tam Gia tại tỉnh Liêu Ninh bao gồm hoa làm thủ công, lông vũ (được làm bằng các nguyên liệu độc hại), vòng cổ và vòng tay thủ công, que kem, áo váy bé gái, áo cưới, phụ kiện tóc, áo khoác vải quân đội, áo ngụy trang, áo lót cho tù nhân, dụng cụ bóc vỏ tỏi (để xuất khẩu), v.v.
Những sản phẩm được làm ở Trại lao động cưỡng bức Thẩm Tân Thẩm Dương bao gồm những vật dụng trang trí lễ hội của phương Tây, nến màu, cừu len, chim bồ câu, chim ưng, bộ xương, bóng, và các ngôi sao, các "phúc tự" màu vàng, và đũa.
Máu và nước mắt đằng sau nhãn hiệu ’Made in China’ (Phần 2) - Tin180.com (Ảnh 5)
Các sản phẩm lao động khổ sai ở Trại lao động cưỡng bức Thẩm Tân Thẩm Dương: các "phúc tự" màu vàng
4. "Sản xuất bằng lao động khổ sai tại Trung Quốc" – Sự thật bị che đậy
Những sự thật liên quan đến các sản phẩm lao động khổ sai Trung Quốc đều được Đảng Cộng sản Trung Quốc che đậy. Vào năm 2006 ở Trại lao động cưỡng bức Thẩm Tân Thẩm Dương, thẻ tù của một tù nhân nam vô tình rơi vào trong một thùng thành phẩm. Tấm thẻ có hình, tên tù nhân, và tên của trại lao động. Tấm thẻ đã được tìm thấy trước khi thùng hàng này rời khỏi trại lao động. Lính canh đã rất kinh hãi. Họ tổ chức nhiều buổi thẩm vấn riêng các tù nhân và thậm chí đã áp dụng nhiều phương pháp kiểm tra nghiêm ngặt các sản phẩm xuất khẩu nhằm che đậy sự thật về lao động khổ sai, đặc biệt là về cuộc bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Công.
Ngày nay, lao động khổ sai vẫn tiếp diễn. Những sản phẩm làm từ lao động khổ sai đã đến khắp mọi nơi trên thế giới, điều này đã vi phạm các quy tắc giao dịch quốc tế. Giao dịch như vậy cũng mở rộng cuộc đàn áp Pháp Luân Công đến mọi tầng cấp, lĩnh vực của xã hội.
Chúng tôi chân thành hy vọng những người ở thế giới tự do sẽ theo dõi các câu chuyện đầy máu và nước mắt đằng sau các sản phẩm lao động khổ sai, giúp chấm dứt cuộc đàn áp tàn bạo Pháp Luân Công, bảo vệ các giá trị phổ quát của Chân – Thiện – Nhẫn, và giúp bảo vệ những quyền bất khả xâm phạm của người dân Trung Quốc là làm người tốt. Những hành động như vậy cũng sẽ bảo vệ những quyền cơ bản của mỗi con người.
(theo vn.minghui)