Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Trong mạch nguồn TÂM LINH

Hà Nội, 9-6-2013
Những ngày cuối tháng 5- 2013. Mai Thục cùng đoàn Hội Văn nghệ Dân gian Hà Nội khảo sát Thành nhà Hồ, Suối Cá Thần, động Từ Thức, đền Trần Khát Chân, đền Tướng công Đại Vương Lê Trung Giang tại tỉnh Thanh Hóa.
     Thăm Thành nhà Hồ rất vội. Mai Thục đã kịp mua cuốn sách “Thành nhà Hồ và những câu chuyện xây thành đắp lũy” (Phạm Văn Chấy- NXB Thanh Hóa 2013)
     Tác giả sinh năm 1947 tại Mỹ Xuyên- Vĩnh Yên- huyện Vĩnh Lộc- Thanh Hóa, nguyên Phó chủ tịch UBND huyện Vĩnh Lộc ba khóa, nguyên Phó trưởng ban quản lý các khu di tích Lam Kinh.
      Cuối cuốn sách có in mấy bài thơ của tác giả Phạm Văn Chấy với bút danh Văn Thành Chương. Mai Thục bị cuốn hút vào bài thơ Bảo Tàng Thanh Hóa, ngây ngất như say thuốc lào. Đọc đi đọc lại vẫn cứ say.
             Say thơ như say thuốc lào
      Hết chôn điếu xuống lại đào điếu lên
       Mai Thục trân trọng nhờ BVB Blog chuyển tới bạn đọc bài thơ Bảo Tàng Thanh Hóa để chúng ta cùng “say thuốc lào” trong mạch nguồn tâm linh huyền diệu của Tổ tiên Việt.
 *             *             *

Văn Thành Chương
Bảo Tàng Thanh Hóa                                     
Vào Bảo tàng vẫn thấy còn nguyên
Còn nguyên vẹn cái thời hoang sơ ấy
Cả Mặt Trời trên trống đồng cổ đại
Đàn chim Lạc bay về phía chân trời

Vẫn vẹn toàn và đẹp đẽ đấy thôi
Chiếc rìu đá và lưỡi dao bằng đá
Cái nồi gốm đơn sơ dân dã
Những cành cây làm cung nỏ săn mồi

Đống lửa bập bùng cửa động đá hò vui
Vô tư sống cái thời hồng hoang ấy
Từ trái tim lửa tình yêu bừng cháy
Chẳng dối lừa, chả kén chọn gì đâu

Nắm ốc đốt và búp cây nướng làm rau
Mà hạnh phúc trong nhịn nhường no đói
Vẫn nguyên đó những nụ cười tươi rói
Bát đũa gì đâu, tay bốc bải trong nồi

Ánh lửa mập mờ hỏi tay ải, tay ai
Mà thân thiết yêu thương dào dạt
Thổi sừng trâu quây quần hòa nhạc
Ngọn đèn thần là muôn triệu vì sao

Cái thuở ông bà chẳng làm lễ cưới nhau
Yêu da diết dắt nhau về tổ ấm
Thủy chung lắm và nồng nàn say đắm
Quả cau rơi làm rách những lá trầu…

Hòn đá hóa người đỉnh núi đợi chờ nhau
Chẳng xen lẫn bóng người, bóng quỷ
Dẫu phải sống cảnh hồng hoang như thế
Vẫn là Tổ Tiên của cả loài người

Cũng đã qua thời dở khỉ, dở đười ươi
Thời tranh cướp, cái thời xâu xé…
Nếu phải sống cái thời như thế
Xin chết nguyên sơ như trong viện Bảo tàng.
VTC
----------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét