Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

CLB Yêu Thơ - 22

*  VŨ NGỌC HUYÊN
BC TÌNH VI ĐẤT
Đất than s phn b bàng
Vườn tươi rung tt, tan hoang bi đào
Đất này riêng ca ai nào?
Ng
ười ta lách lut ào ào xông ra
Cướp hết đất, phá luôn nhà
Dân nghèo  ra ph
lê la kiếm tin

Chng ai gn chút ưu phin
Ti
ếng  oan đòi đất dy lên mi ngày.
Không thương tiếc, c thng tay
Còn
đâu ba vcy cày hàng năm
Rung vườn hoang hóa khô cn
Còn treo  d
án, đất nm vô tri.
Tc vàng tc đất b đi
Ch
vì cái li tc thì hi ai?
Còn bao cuc sng lâu dài
B
c tình vi đất ly ai nuôi người
?

13/5/2011
-----------------
SẾP TÔI
Sếp ông thua hẳn sếp tôi
Điều hoà không khí sếp ngồi sếp chơi
Đi đâu có sẵn xe hơi
Loại bốn chỗ ngồi đời mới thật sang
Người ta ngồi mát bát vàng
Sếp tôi ngồi mát ăn hàng triệu đô
Việc quan ông chẳng hề lo
"Vui" toàn bồ nhí, các cô chưa chồng
Tú Sườn* thấy có sướng không ...
Làm việc với sếp thật lòng... khó mơ.
Ngồi buồn sếp cũng làm thơ
Loay hoay viết lách hàng giờ không ra
Suốt ngày sếp cứ rày la
Cả lũ ăn hại “Tổ cha” chúng mày.
Làm ăn kiểu cách thế này
Có nước đóng cửa “ăn mày”, nhịn trơ.
Sếp nay quen thói phỉnh phờ
Rượu Tây sếp uống, gái tơ sếp xài.
Quyết định mặc kệ đúng sai
Miễn là lắm lộc...thì ai cũng ừ.
Con sếp dù dốt, dù hư
Cũng đâu vào đó...oai như cóc kềnh.
Nhà sếp thì rộng mông mênh
Hồ câu, trang trại...xông xênh cõi đời.
Cổ phần xếp đóng “tiền hơi”
Lợi nhuận hàng tháng, chốt lời... tiền tươi
Bằng cấp sắm đủ bộ chơi
Danh hiệu, học vị...ôi thôi miễm bàn!
Sếp này đích thị ...quan tham
Cho vào nhà đá trại giam...dưỡng già!*
-------------------
* Nhà thơ Tú Sườn.
* Chữ viết nghiêng mượn ý thơ Trần Ngọc Sơn


SẾP BÀ
Sếp ông, còn cả sếp bà
Quân sư đích thực tại nhà sếp tôi.
Sếp bà nổi tiếng ăn chơi.
Xe sang, váy xịn khắp nơi phưỡn phờ.
Quán ba, sàn nhảy lượn lờ
Chỉnh trang nhan sắc... giả vờ còn “zin”
Giúp việc nhà, có Ô sin
Chẳng cần suy nghĩ lo phiền điều chi
Sếp ông đi vắng thường khi.
Sếp bà bồ nhí kém chi đâu mà
Phi công trẻ có trong nhà
Sẵn sàng phục vụ sếp bà mua vui....

SẾP CON
Sếp con học lắm làm chi
Sếp cha chức trọng thiếu gì tiền đô
Cần bằng chỉ việc a lô
Thích chi có nấy ô tô nhà lầu
Gái chơi tứ xứ về chầu
Chán chơi rút ván cắt cầu bỏ đi
Tiền chùa sẵn có người chi
ăn chơi trác táng, ai bì được đây
Đi Tây du học "tìm thày"
Tiêu tiền công quỹ sếp này thật oai !!!
Sếp con học dốt ham chơi.
Từ sáng đến tối cứ ngồi on - lai *
Học hành thì chả giống ai
Chơi ngông đủ mốt đủ bài cổ kim
Công việc nhà nước sếp tìm.
Những nơi mát mẻ kiếm tiền đô – la
Bạn gái bu kín sân nhà.
Sếp con sành điệu như là Sở Khanh..
Ra đường tài tử tranh giành.
Vượt lên anh chị ...sếp thành đại ca.
“Quá tài” con sếp của ta.
Ở đâu con sếp cũng là vua con .
-----------------------



LÀNG TA
Ta đang đứng giữa làng ta
Mà ta cứ ngỡ như là đang mơ
Ruộng vườn cây cỏ xác xơ
Lòng ta đau đáu bơ vơ nỗi buồn
Em ta mất ruộng đi buôn,
Cha răng rụng hết vẫn luôn cuời khì
Cuộc đời cha chẳng có chi!!!
Hỏi gì cha cũng hì hì...không răng
Vợ ta thì cứ khăng khăng
Đòi đi xuất khẩu theo thằng Đài Loan...
Con ta đâu có được ngoan.
Học hành thi cử đạt toàn điểm không!!!
Nhìn làng mà thấy buốt lòng.
Bia ôm quán chát long đong phận làng
Trong ta chua chát bàng hoàng.
Thuần phong mĩ tục nhẹ nhàng bay xa.
Ta về thăm lại làng ta...
Bao năm đổi mới hóa ra thế này?
Trâu quê đã bỏ đường cày.
Trao thân quán nhậu tối ngày lai rai!
Ai đi ai đến mặc ai.
Anh ta mải miết bạc bài say sưa.
Bốn mùa rồi lại bốn mùa.
Đời cha đến cuối vẫn chưa có gi
Cha đang bán mảnh vườn đi
Để mua lấy cái ti vi...xem đời!
26/10/2012
 
--------------------
THĂM LẠI LÀNG XƯA
Ấu thơ ta ở quê nhà.
Đến khi khôn lớn ta ra thị thành
Xa rồi cả chị cả anh.
Xa cha cách mẹ ôi đành vậy thôi.
Coi như hết một quãng đời.
Xa quê xa quán! Ai người thương ta?
Bằng lòng sống với người xa
Nay về thăm lại quê cha... mơ màng.
Giếng làng đã lấp mặt bằng
Còn đâu soi bóng trăng rằm lẻ loi
Còn đâu phiến đá xưa ngồi
Còn đâu nữa tiếng chim trời bay ngang.
Cây đa bóng mát đầu làng
Còn đâu bà lão bán hàng ban trưa?
Ta về thăm lại làng xưa.
Còn đâu tiếng võng mẹ đưa sớm chiều
Ruộng đồng bờ cỏ đìu hiu
Còn đâu tiếng sáo cánh diều tuổi thơ
Nhớ sao lớp học i tờ
Thương cô giáo trẻ thẩn thờ bước chân
Câu thơ như đã lạc vần
Làng xưa lê gót phân vân lối về!!!
 
-------------------
 
CỚ SAO ÔNG BUỒN ?
Ông ơi đừng tiếc của trời
Không ăn cũng thiệt, không chơi cũng hoài
Xem đây, ta thật là oai
Ra đường lắm kẻ mệt nhoài chạy theo
Họp hành ta chỉ nói leo
Tham ô ta cũng ăn theo, cho rồi
Ai làm cũng thế mà thôi
Cơm rượu mang đến kính mời cứ xơi,
Làm quan nên phải ăn chơi
Không biết như vậy người đời coi khinh
Hèn, sang là bởi tại mình
Hỏi xem thiên hạ ai tình với ta
Quan trên như thế cả mà.
Xin đừng có trách móc ta làm gì!
Để rồi dân chúng hoài nghi
Việc thêm rối rắm có gì hay ho
Thôi thì ngậm miệng ngay cho
Mất đất lại được nhà to thay vào
Ông ơi sung sướng biết bao
 Nông thôn “đổi mới” cớ sao ông buồn !!!? 


CHẠY CHỨC
Người đời chạy chức thật tài
Nơi đâu cũng thấy lai rai chuyện này
Học hành chữ nghĩa (nỏ  hay)
Văn chương sử sách bay bay kiểu gì
Đến khi trường mở khoa thi
Đại học tại chức khác chi trò đùa
"Cử nhân, thạc sĩ" bán mua...
Việc công sao nhãng, chạy đua trưởng phòng
Nhiệm kỳ chưa hết, chưa xong
Lên phó giám đốc thật không ai ngờ...
Bây giờ toàn chuyện ởm ờ
Nhân tài thật khó mong chờ... nổi danh !!!
23/8/2011
 
----------------------


MƯA BUỒN MẶC MƯA
Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi,
Lòng ta giá lạnh, mưa ơi thật buồn!
Sao mà mưa cứ mãi tuôn
Cho ta mang nặng nỗi buồn cô đơn.
Ta đâu biết tính thiệt hơn
Cũng đâu có giỏi "tài đờn hát ca"
Cho nên em bỏ rơi ta
Chạy theo cái gã đại gia nhiều tiền.
Người đời nói tại ta hiền
Chung quy là bởi ít tiền nhiều thơ.
Thôi thì ta cứ mộng mơ
Cho mưa bớt lạnh cho thơ bớt buồn...
Cho vần thơ cứ trào tuôn
Ai giàu cũng kệ, mưa buồn mặc mưa
Đại gia rồi cũng... già nua
Chỉ thơ ta mãi bốn mùa tốt tươi
Thơ làm tươi rói nụ cười
Để đời thắm những hồn người mộng mơ
Vui, buồn gói ghém thành thơ
Gửi trang lục bát ta nhờ chuyển đi
Để cho thiên hạ cười khì
Cho đời sẽ mãi vơi đi nỗi buồn...
V.N.H
------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét