Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Cảm xúc từ " Sao lại tâm hồn vong bản" ...

… Cảm nhận của tôi cũng giống của Bọ Lập trong thư gửi bác Phan An Sa:“…Vâng, cảm ơn bác tôi sẽ đăng. Nhưng tôi nghĩ anh Minh Diện viết bài này trong tâm thế yêu thương và kính trọng cụ Phan Khôi, ngoài ra không có ý gì khác. Lỗi anh Minh Diện không lớn lắm nhưng bác lại dùng lời lẽ to tát quá...”. 
Bác viết: “… tôi hoàn toàn thất vọng vì ông Minh Diện đã xuyên tạc và bịa đặt quá nhiều sự việc thuộc về lịch sử có liên quan đến cha tôi. Dụng ý không trong sáng của tác giả thì đã rõ…”. Thực sự là do tôi dốt, kém thông minh hoặc không “nhạy cảm” nên không nhận ra cái “Dụng ý không trong sáng” của bác Diện chăng?
           Cho dù “Sao lại "tâm hồn vong bản””, có những thông tin mà tác giả viện dẫn chưa chính xác thì tác giả Minh Diện cũng không đáng phải nhận những lời quá “nặng nề” như thế. Bởi nếu tôi nhớ không nhầm, thì trong tiểu thuyết “Cù lao chàm”, nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn có nói một câu, rằng: “Không có đau đớn nào hơn khi lòng tốt bị nghị ngờ”. Dĩ nhiên, tác giả Minh Diện cần rút kinh nghiệm là việc không cần phải bàn cãi, trừ phi tác giả Minh Diện chứng minh được những thông tin mình đưa ra là chính xác.
Thưa bác Phan An Sa, tôi viết những dòng cảm xúc này là với lòng kính trọng lẫn sự yêu quí cụ Phan Khôi và tư cách một bạn đọc, một bạn đọc chân chính, khách quan, bởi cho tới bây giờ, tôi chưa hề biết tác giả Minh Diện “miệng ngang, mũi dọc” ra làm sao? Và, với bác Phan An Sa cũng vậy.
                      >> Đọc tiếp/Nguồn  
--------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét