Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

HÃY NHỚ LẤY LỜI UYÊN

 * SINH TỒN 
                   * Xin phép hương hồn 
Anh hùng Ls. Nguyễn Văn Trỗi
và mạn phép cố nhà thơ Tố Hữu! 
Có những phút làm nên lịch sử
Có cái lý hóa thành bất tử
Có những lời hơn mọi bài ca
Có con người như chân lý sinh ra.
Nguyễn Phương Uyên!
Em đã thoát tù
Danh còn sáng mãi
Tù hay thoát? Anh hùng, vĩ đại.
Hỡi người Em, không khép chặt đôi môi
Tiếng em vang: “Tôi không chống nước tôi!
Tôi chống đảng chỉ vì tôi yêu nước”…
Dù lời em không đăng trên báo Đảng

Nghìn năm sau sẽ nhớ lại hôm qua
Một sáng mùa thu, đứng giữa phiên tòa
Em đứng giữa ‘vòng vây pháp luật’
Và cảnh sát canh chừng quanh bục
Em bước lên, nhức nhói chân đau,
Dáng hiên ngang vẫn ngẩng cao đầu
Áo trắng tuổi học đường tinh khiết
Thân gầy yếu mạnh hơn quy kết...

... Những quan tòa mặt ngầu hung dữ
Tòa ngăn cấm người thân vào dự
Em vững tin, mắt nhìn, bình thản
Như chính Em là người xử án.
Những quan tòa soi mói nhìn em
Đời vẫn tươi màu lá rau xanh
Đây chủ quyền núi sông trời biẻn rộng
Đây máu thịt của Em đòi cuộc sống.
Em nhỏ nhẹ: “Tôi có tội gì đây?"
Họ quy em chống đảng theo phương Tây
Sáu năm tù còn không kêu giảm án
Em dõng dạc: “Tôi chỉ là yêu nước
Đảng sai rồi, sao lại bắt sinh viên?
Đảng là một tổ chức tự mang tên
Sao lại đánh đồng cùng Tổ quốc?”…
… Đôi môi em cháy bỏng nỗi niềm
“Sao lại lấy búa liềm thay đất nước?”
Phải hiểu đúng, không thể quy tội được!
Phát sáng lên câu nói mấy giây thôi
…Em rất trẻ, như thiên thần công lý!
Chẳng cần đâu, biện lý với luật sư
Một mình em  cãi lý chẳng chần chừ…!

Em đã thắng, Phương Uyên ơi có biết
Chống bành trướng, lời nối lời tha thiết!
Những cư dân báo mạng đã vì em
Đưa tin nhanh không chịu phận đê hèn...
Em đã thắng, em được Tòa  tha bổng
Biển ngoài kia dâng lên từng cơn sóng
Cảm ơn em đã tranh đấu chủ quyền
Tiếng của em, chói lọi một Phương Uyên! .
S.T
---------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét