Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

320.000 đồng và cái giá của sự dũng cảm

… Cả 3 chị, đặc biệt là chị Hoàng Thị Nguyệt- người đã dám chấp nhận rủi ro để đưa sự thật của Bệnh viện Hoài Đức ra ánh sáng, đã khóc rất nhiều trong buổi lễ ấy. Những giọt nước mắt chứa chan đó biểu thị sự xúc động, sung sướng hay tủi thân? 
Dĩ nhiên, các chị tố cáo những việc làm khuất tất, phi nhân tính của lãnh đạo Bệnh viện Hoài Đức không phải xuất phát từ động cơ là sẽ được khen mà đó là hành động xả kỷ của những lương tri thức tỉnh. Họ dám chấp nhận những rủi ro xấu nhất sẽ đến với mình nếu như việc tố cáo của các chị bị chìm khuất trong bóng tối che giấu tệ hại của lãnh đạo ngành y tế. 
Tuy nhiên, dù là xuất phát từ động cơ như thế nào đi nữa thì việc khen thưởng qua loa của lãnh đạo Sở Y tế Hà Nội cũng rất khó chấp nhận. 
Người xưa nói: “Của cho không bằng cách cho”. Ở đây “của cho” đã quá nực cười với cả con số lẻ là 320.000 đồng mà “cách cho” cũng thật kém văn minh…
                >> Đọc tiếp/Nguồn   
--------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét