Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

CLB Yêu Thơ - 17

                                       * VŨ VĂN LẪU

CHIỀU NGÃ BA BÔNG
    *  VŨ VĂN LẪU     
         Chiều về trên ngã Ba  Bông
Hoàng  hôn  nhuộm đỏ bến sông  quê nhà
        Nghe đâu đây vẳng tiếng gà
Ngân dài  về tới mọi nhà ven sông
        Một vùng trời nước Ba Bông
Buồm khoe đủ sắc cánh hồng cánh nâu
          Hội lưu  sông Mã sông Cầu
Xuôi Đò Lèn đổ biển  sâu sớm chiều 

         Đôi bờ lắng đọng  tiếng tiêu
Chuông  nhà thờ đổ, sáo diều  dắt reo
        Cay nồng  khói mái tranh nghèo
Nôn nao lòng nhớ  buổi chiều Ba Bông
         Đã qua nhiều những bến sông
Ba Bông vẫn nhớ , trong lòng vẫn mong
       Mát chèo  thuyền  nhẹ xuôi dòng
Tơ vò trong dạ nên lòng chẵng an
        Thiếu bãi ngô , vắng gió ngàn
Quê người gà  gáy tiếng vang  sông dài
        Binh minh lên môt ngay mai
Phù sa ai để ngấn dài bên sông
         Xa nhà  đêm nhớ Ba Bông
Phương đông trời đã rạng hồng bình minh!

------------------------------------

BÊN MỘ CHỊ SÁU

           Về thăm Côn Đảo yêu thương
Biển xanh nổi nhạc con đường gió reo
           Bồi hồi nhớ chị kính yêu
Mùa Lêkima với bao nhiêu nghĩa tình
           Cùng bao người đã hi sinh
Cho non sông được hoà bình tự do
           Côn Sơn đọng tiếng chị hô:
"..Việt nam độc lập Bác Hồ muôn năm .."
           Đôi mắt rực lửa hờn căm
Không cho kẻ địch bịt khăn hành hình
          Để được nhìn đất nước mình
Non sông trước ánh bình minh rạng ngời
         Về thăm đảo giữa trùng khơi
Đứng bên mộ chị nói lời tri ân
          Linh thiêng mong chị ngàn lần
Bình yên cho biển cho dân đảo này
         Gương lược dâng tặng chị đây
Để chị mãi mãi tuổi này hai mươi ! 
               Hồn chị hòa với đất trời
Côn Đảo ơn chị  muôn đời khắc ghi !
                           Côn Đảo 23/10/2011
----------------------------------------

 

 MƯA NẮNG MIỀN TRUNG

             Lạ lùng mưa nắng miền Trung
Trời vừa bừng nắng đã mịt mùng mưa
            Dẫu là mưa nắng có mùa
Mà sao cái nắng cái mưa; khác đời
            Mưa tuôn ào ạt tối trời
Nắng nung đến cháy đen người sạm da
            Bình minh nắng đã chói loà
Giữa trưa cái nắng mới là nắng nung
           Trời xanh vòi vọi tầng không
Cây im cành  lá dòng sông lặng tờ
           Chiều về mưa đến bất ngờ
Mưa  như chưa có bao giờ được mưa
           Nửa đêm tỉnh lặng trời khuya
Mền đắp kín bụng  đã nghe  thu về
          Bình minh lên lại sang hè
Lại nắng gió lại chiều về mưa giông
           Lạ lùng giải đất Miền Trung
Người và đất của non sông anh hùng
           Dẫu gánh mưa nắng bảo bùng
Gian nan thành đất anh hùng đó thôi
             Miên trung mưa nắng tơi bơi
Mơi hay mưa năng đât trời miên trung
                                 Tháng 4/2012
                  (Những ngày hè ở Quãng Nam)
-----------------------------------------
               
CON ĐI CÔN ĐẢO
Cha chẵng cho con đi thăm trời Âu
Mà cùng con đi tầu ra Côn đảo
Làm gì Cha ?
Thăm nhà tù xưa và ra thăm chị Sáu
Cho con học làm người , học ở đó chứ  đâu  xa! 
Rồi mai  ngày về lại chốn phồn hoa
Con sẽ hiểu thế nào là cuộc sống.
-----------------------------------------------

                                             

TRANG LỨA BẠN TÔI
Bạn tôi cùng trường phổ thông
Thời giăc Mỹ ném bom
Chân đất ,mũ rơm đi học
Thương nhớ miền Nam
Lòng như lửa đốt
Có đứa tuổi tự khai tăng
Mong đuợc xung phong nhập ngũ
Phơi phới trong lòng
Đi chiến trường vui hân hoan ..!
Đứa không được đi - Lệ tràn mi
Thương bạn bâng khuâng suốt cả học kì...
* * *
Thời hoà bình , thôi làm chiến sĩ
Hầu hết bạn tôi về đời thường giãn dị :
Gian khổ , trường đời , đạn bom , luyện tôi thành "đồng chí"
Một số thành danh...
Nhưng cũng có kẻ chính trị thành cơ hội
Khi bạn bè lớp lớp vào bộ đội
Xẻ dọc Trường sơn chung bước quân hành
Kẻ trốn tránh ở nhà ma lanh trở thành lãnh đạo ...!
Giờ chức quyền cao
Quên bạn bè thuở nào hàn vi Namtiến
Lại có kẻ mang danh "đảng viên"...!
Và cũng một thời từng là lính chiến
Làm nô lệ bạc tiền
Coi thường nhân dân
Quên chính mình là lính
Ngoảnh mặt làm thinh
khi bạn mình gặp khó
Sống lo kéo cánh kéo bè
Nhóm lợi ích
Quẩn quanh tranh dành cái ghế ...

Ôi cuộc đời là thế
Giữ được lương tâm ,
đâu dễ giữa thương trường
Dù cùng một quê hương
Cùng câu thầy dạy :
"Chết đứng hơn sống quỳ"
Nhưng vì chức quyền
Đạo nghĩa chẳng còn chi
Bị ma đưa đường , quỉ dẫn lối đi...
Tự đánh mất mình , mất tình đồng chí
Sống thế đã bị người đời khinh bỉ
Khi về bên kia gặp linh hồn liệt sĩ
Họ sẽ nói gì ...?
22/ Tháng 12/211
>Tác giả mời đọc:  Hương Cau  
----------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét