Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

SUY CẢM VỀ ĐẤT ĐAI


* BÙI VĂN BỒNG
Nhà cao kia là của những ai
Phố phường kia là của những ai
Những ai giàu sang phú quý
Những ai vung tay tiền tỉ?...
Chúng tôi
Những nông dân, cần có đất...
Đất là nơi hoang hóa thuở xa ưa
Tô tiên chúng tôi khai hoang, phục hóa
Mồ hôi rơi trên cỏ dại đầm hoang
Mồ hôi trộn đất nâu
Chăm chỉ cày sâu cuốc bẫm
Phận quê mùa chân lấm tay bùn
Nhưng, chúng tôi tự nuôi mình và nuôi sống xã hội
Đất là nơi sớm hôm thân cò lặn lội
Đất là nơi mớ rơm rối làm ổ suốt mùa đông
Đất là nơi đứa trẻ sinh ra ngực đón gió ruộng đồng
Là nơi thành vợ thành chồng đẹp tình yêu đôi lứa
Là nơi cọng rạ khô còn giữ lửa
Ngọn cỏ úa cũng đi vào ca dao
Con cào cào búng qua ngọn lúa
Rơm rạ cuối mùa nên nhà nên cửa
Dù làm thân trâu ngựa
Nhà nông vẫn sáng nụ cười...
Đất là nơi dấu chân trần nguwọc xuôi gánh gồng từ tấm bé
Về già, dấu gậy dẫn lối đi
Đất là nơi máu rơi cho cờ thắm Kinh kỳ
Những cái chết bởi đòn roi, bom đạn
Những cuộc đời hằn luống cày trên trán
Những bàn tay ngậm nứt nẻ mùa khô hạn
Những gót chân bên mâm cơm dính bùn
Mùa đói cọng muống già ôm hạt gạo
Nghèo rau cháo - không lừa đảo gian tham
Nhưng khúc hát vẫn sâu đằm
"Ai ơi bưng bát cơm đầy..."
Từ đất lại ngân vang...

Kìa! Ngươi là ai mà dám ngang tàng
Đánh xe từ thị thành về đây chiếm đất
"Sở hữu toàn dân" - đừng đem con mồi tẩm mật
Ngọt ở đầu môi mà tan tạ đất đai
Toàn dân - Vậy của ai, ai được làm chủ đất?
Sở hữu và sử dụng, sao khéo nhập nhằng
Chúng tôi là nông dân cần có công bằng
Trăng là trắng, đen là đen, không nhập nhèm hai mặt
Chúng tôi cần có đất
Và đất cần có chúng tôi...
Đừng đem vàng son làm lóa mắt con người
Đừng lấy quyền hành - hành dân như lấy roi đuổi đàn cừu vào hang tối
Đấu tranh đòi đất đai của chính mình
Chúng tôi vô tội
Kẻ gian ác tham lam ôm khư khư mớ quyền hành làm tới
Nông dân đem mạng mình ra đánh đổi
Giành lại đất, giữ yên nhà...
BVB
---------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét