Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

NGƯỜI LÍNH GIÀ TRÊN PHÙ SA TRẺ

 * BÙI VĂN BỒNG
Người lính già đi trên đất phù sa
Bùn mịn màng khắp đồng quê sau lũ
Mắt rực sáng trước mầm xanh vừa nhú
Lòng thầm mơ mùa lúa chín vàng tươi

Người lính già lại về nơi đồng ruộng
Mấy chục năm  thao thức với bưng biền
Lại len lỏi giữa cánh rừng biên giới
Ngày trở về bỡ ngỡ luống cày xiên

Các con lớn lên đi khắp mọi miền
Đứa làm thuê, đứa nghèo lo lũ nhóc
Khum bàn tay vốc lên từng nắm thóc
Nghe rân rân sợi tóc nhuốm mây chiều

Người lính già đi trên phù sa trẻ
Bốn mùa ba vụ lúa xen màu
Bỗng gặp lại dấu chân ngày thơ bé
Cọng cỏ gà nhè nhẹ gió đung đưa

Người lính già đi qua gốc đa làng
Bỗng nhớ sáng mùa xuân năm ấy
Người tiễn chân nay xa rồi chẳng thấy
Anh lên đường, em đi cấy đồng sâu

Người lính già trên cánh đồng sau mưa
Chân bấm sâu luống cày ngậm lũ
Nhìn đồng đất trống trơ đầy cỏ úa
Lại bồi hồi cay mắt nhớ rừng xưa.  
  B.V.B 
-----------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét