* BÙI VĂN BỒNG
Rèm ai buông tím mây chiều
Thoáng trong lau lách dáng kiều đồi hoang
Mắt huyền sơn nữ điền trang
Buông rèm có sợ muộn màng khuyết trăng?
Bước mơ du khách dùng dằng
Nửa chờ xuôi bến nửa băng lưng đồi
Sim vừa chín lịm qua môi
Hương riêng miền vắng ngấm đôi khóe mày
Duyên thầm gặp chút hương say
Chùm sim vẫn tím trong tay ấm nồng
Trách đò ngang vội sang sông
Để mình ai giữa mênh mông núi đồi.
BVB
----------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét