Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

CÁNH CÒ NGƯỢC GIÓ


* BÙI VĂN BỒNG
Những cánh đồng nứt nẻ mùa khô
Những cánh đồng mênh mang mùa lũ
Những cánh đồng nhiễm mặn triều cường dâng
                                        mây đen vần vũ
Quanh năm mòn mỏi cánh cò
Tìm nơi trú ngụ
Người nông dân lam lũ
Chạnh lòng nhìn đám mây trôi

Người nông dân không biết chữ
Gánh trái cây bươn bả thị trường
Rao bán cá trên bờ kênh nắng hạn
Học đã thuộc lòng hai từ: “Bất mãn”
Riêng hai chữ: “Đủ đầy” - cố học “hổng có dzô”


Hạt lúa, trái cây, con cả
Đi đến tận trời Tây
Đồng Đô-la đỏ xanh thế nào không biết
Người nông dân cặm cụi
Vét bùn trộn mồ hôi
Lẩm nhẩm méo xẹo nụ cười
Bất mãn

May mán nơi này còn đất vườn, hồ nuôi cá
Thương người bên kia sông
Thấy bà con tất tả
Chạy ngược chạy xuôi tìm nơi trú ngụ
Đất đai bị thu hết rồi
Người ta cưỡng chế thu hồi
“Sở hữu toàn dân” kêu vang trên loa đầu ấp
Lòng đau bầm giập
“Sở hữu của ai đó chớ…!”
Người nông dân trắng tay – con nợ
Cánh cò ngược gió chiều mưa giông
Dòng Cửu Long ngậm mây chiều vàng úa...

Người nông dân trầm ngâm
Cá đầy hầm không ai mua
Lúa đầy đồng không dễ bán
Trái cây rụng đỏ vườn...
Càng thương Đoàn Văn Vươn
Vươn hoài không qua nghèo đói...

Ôi, ruộng đồng
Nơi những đại gia ôm bản đồ quy hoạch
Những vị chính quyền nâng niu dự án
Nông dân lắc đầu: “Bất mãn”
Học mãi vẫn quên hai chữ: “Đủ đầy”

Những cánh có ngược gió chiều nay
Chấp chới bay
Rã ròi đôi cánh mỏi.

BVB
-----------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét