Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

SÁM HỐI TUỔI 80

* BÙI VĂN BỒNG
 Chú tôi, vào tuổi 80
Sống được thế là thượng thọ
Con cháu bàn với ông:
“Tết này cho chúng con làm lễ mừng thọ ông!”

Ông trầm tư
Không trả lời
Cái đầu lắc lắc
Con cháu lại nhắc
“…mừng thọ ông!”
Ông bóp bụng
Như cố nén  lại điều gì
Thong thả, ông nói:
“Mừng gì? Chẳng lẽ chỉ mừng 80 năm có mặt trên đời
Mừng lên lão
Mừng những tháng năm chịu nhiều đắng cay, cơ cực
Mừng những trăn trở, tranh đấu suốt đời
Tóc bạc phơ nỗi lo còn chồng chất
Biết bao tiếng lòng, nỗi buồn, những dói lừa…chôn chặt…?”

Lũ con cháu nhìn ông kinh ngạc
Sao vậy, có lẫn không, sao ông nói chẳng giống ai?

Đúng vậy, như đọc được suy tư con trẻ
Chú tôi nói:
“Ông nói không giống ai phải không?
Đúng vậy đó
Không giống ai…”

Tôi biết, ông nói gì
Ông không giống ai
Vừa lớn lên ông đi “Vệ quốc’
Tây Bắc, Điện Biên xả trhân mùa chiến dịch
Bị thương 2 lần
Vẫn sống.
Hòa bình
Chuyển ngành
Ông làm đến Tỉnh ủy
Nhưng để được thế
Ông chiều lòng tất cả mọi người
Được lòng trên
Vui lòng dưới
Báo cáo sai
Đắp dày thành tích
Bầu cử kỳ nào số phiếu vẫn rất cao
Con, cháu dựa ông như cây nọc giữa bờ rào
Cái hàng rào ngăn Sai và Đúng
Chúng được ưu tiên học hành, nghề ngon, nhà cao cửa rộng…
Nhưng, ông vẫn không yên lòng
Những di hại bây giờ là từ thời xưa ông để lại
Lờ đi trước cái sai
Thì vô cảm, miễn đừng mất lòng ai
Nhất là "đồng chí"
Không đoái hoài những ai nghèo khó
Những đơn thưa kiện vứt xó
Biết bao cảnh đời oan khốc
Nhưng ông không coi đó là lừa lọc
Nay, đêm mơ ông vẫn nghe hồn oan kêu khóc...
Ông say sưa có bài bản chiều lòng lấy phiếu, dối lòng lấy điểm
Ông như  lớp đất đen bồi dày vũng bùn bất công…
Nay tuổi 80
Ông mới thât lòng, sám hối!...

Nhìn cháu con, ông nói:
“Mừng gì?
Giống như Mừng Đảng mừng Xuân kia à?
Hay chỉ là mừng những tháng năm lăn lộn, nhọc nhằn
                              tự dối lòng và dối đời?
Vinh, hay nhục?
Mừng gì mà mừng?
Thôi nhé!...”.
BVB
---------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét