* Nguyễn Thị Thúy Ngoan
Khi con khóc tiếng chào đời
Cho hoa mướp nở vàng hơn
Đất quê sinh lợi trả ơn cho đời
Nhà tranh vách đất chơi vơi
Nuôi con khôn lớn, nên người hôm nay.
Một thời bom đạn xới cày
Dấu chân đồng đội đan dày Trường Sơn
Ba lô, chân đất, lính trơn
Xông pha trận mạc nghĩ con không về.
Mừng ngày chiến thắng về quê
Đồng hoang, bãi sú - quai đê mở đầm
Nắng mưa, sương gió, dãi dầm
Đắp đê chắn sóng âm thầm ngày đêm
Hai mươi năm với con tôm
Mồ hôi mặn chát nước đầm ai hay?
Bây giờ thời thế đổi thay:
Đất làm dự án - Đất vay hạn kì
Đói no chẳng chút so bì
Tình sâu nghĩa nặng nghĩ gì thiệt hơn
Phận con cựu chiến binh trơn
Giấy tờ con đã viết đơn trình làng?
Quê nghèo nhan nhản quan tham
Phận dân nhỏ bé khóc than hỏi trời?
Trời rằng: “Tại đất lên ngôi
Ta đành nhìn nỗi đau đời bất công”!
T.N
-------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét