Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

NGANG TÀNG



* BÙI VĂN BỒNG
Không yêu mà bảo rằng yêu
Ngang tàng đem thả cánh diều ngọn tre
Nghe rồi lại bảo không nghe
Ngang tàng đòi nhốt tiếng ve nồi đồng
Chơi ngông lại bảo không ngông
Ngang tàng đổ đá lấn sông xây nhà

Ngang tàng khoe mẽ trăng hoa
Nụ hôn rao bán bày ra lề đường
Ngang tàng tưởng được yêu thương
Nhọ nhem mặt mũi soi gương vẫn cười
Ngang tàng nhậu nhẹt ăn chơi
Ao nhà cứ tưởng bể bơi trước đình

Tối ngày tất bật mưu sinh
Ngang tàng khoái nổ rằng mình giàu sang
Trên đời làm kẻ lang thang
Ngang tàng: “Nghề nghiệp giỏi giang tuyệt vời”!
Lo toan lòng dạ rối bời
Ngang tàng lại nói rằng tôi an nhàn

Lạ cho ở giữa nhân gian
Kẻ ngang tàng coi ngang tàng là khôn
Người ngay ngán ngại chui luồn
Kẻ chui luồn thích đi buôn ngang tàng
            Vét cho đầy chật túi tham
Ngang tàng lại nói "chẳng màng của công”
 
Đem tiền Nhà nước đổ sông
Ngang tàng vỗ ngực hết lòng vì dân
Ăn tiêu hoang phí nợ nần
Ngang tàng hô hoán phải cần kiệm thôi
Mang danh cống hiến cho đời
Mà ông tham nhũng ăn chơi ngang tàng

Công minh pháp luật rõ ràng
Ngang tàng xử nhẹ quan tham mập mờ
Người dân oan ức ngẩn ngơ
Ngang tàng xử nặng bất ngờ, kêu ai?
Ngang tàng nói: "Chẳng oan sai"!
Miệng ngang tàng đến mang tai, cười xòa
 
Ngang tàng ngồi ghé quan tòa:
"Pháp đình là chỗ để ta ...ngang tàng"
  BVB 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét